Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

Vì Sao Các Vĩ Nhân Đau Khổ
Victor Hugo
Minh Hạnh dịch


Có đêm, một mình, tôi nghe trong đổ nát 
Những Biến động lớn lao cất tiếng thì thầm: 

- Chúng ta, những thợ rèn, còn các vĩ nhân 
Là chiếc đe, Thượng đế người sắp đặt 
Để sẵn sàng làm công việc gian nan 
Tạo ra một giống loài khác ở thế gian 
Bởi con người hiện nay đang sống 
Độc ác, dối lừa, xấu xa, hèn kém 
Cắn xé nhau vì chút lợi nhỏ nhen 
Chẳng luật lệ và không hiểu biết 
Chẳng kiềm chế và không biết đến niềm vui 
Đã đến lúc rồi. Cần phải đổi thay 
Hãy giáng mạnh vào đe 
Cho loé lên những gì cao thượng 
Mới luyện được con người có tâm hồn toả sáng 
Giàu niềm tin và sức mạnh của trái tim 
Mang tình cha con với các trẻ em 
Và tình anh em với bao phụ nữ 
Có ý thức và tràn đầy trí tuệ 
Một tâm hồn đúng nghĩa CON NGƯỜI 
Thượng đế bảo: Cần rèn ngay ra họ 
Chiếc búa ta trao là nỗi đau nhân thế 
Buộc các vĩ nhân phải ngẫm nghĩ suy tư 
Chúng ta tin: có thể đập mạnh vào đe 
Là những vĩ nhân đang ngồi kia trầm mặc



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét