Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

Một Chiều Khi Tôi Nhìn Trời
Victor Hugo
Thứ Dân, Bùi Hạnh Cẩn dịch


Một chiều nàng nói vẻ tươi cười: 
- Anh yêu, chi ngắm mãi không thôi 
Ngày đang trốn chạy, đêm đang tới 
Hoặc phía đông trăng toả sáng ngời? 
Anh nhìn cao mãi là em giận 
Nhìn thấu hồn em, chớ ngắm trời! 

Bao la trời rộng anh say đắm 
Ánh mắt đăm đăm cố dõi tìm 
Có gì hơn nụ cười tươi thắm? 
Gì bằng giây phút được hôn em? 
Tìm nơi em, sau màn trong trắng 
Cả một trời sao giữa trái tim! 

Vô số mặt trời! Khi đã yêu 
Trong ta mọi thứ đẹp lên nhiều 
Thuỷ chung toả sáng lùi trở ngại 
Nào kém sao Kim rạng núi chiều 
Dám chắc cao xanh không vĩ đại 
Hồn em trời biếc thắm bao nhiêu! 

Đúng là cảnh đẹp nơi sao sáng 
Thế gian đầy ắp vẻ diệu huyền 
Dịu ngọt: bình minh, hồng đỏ thắm 
Bằng sao dịu ngọt của yêu đương! 
Chân lý ngời lên như đuốc rạng 
Là tia kết nối giữa tâm hồn! 

Dù cuối hang sâu đầy tươi mát 
Tình vẫn hơn chân trời chưa biết 
Chúa ban thuận lợi cho loài người 
Người đẹp gần, còn trời cách biệt 
Chúa khuyên kẻ thích ngắm trời cao: 
Cứ sống, cứ yêu dưới bóng Người! 

Yêu là tất cả! Trời mong vậy 
Cứ mặc cao xanh ánh lạnh tràn! 
Trong mắt yêu thương, nhìn sẽ thấy 
Nhiều hương, nhiều sắc, lắm hào quang 
Yêu là thấy, hiểu, mơ và thấu 
Thanh khiết hồn cao, tim dịu dàng 

Hãy lại cùng em, tình say đắm 
Hài hoà rung cảm đến phi thường! 
Quanh ta trời đất như vụt biến 
Thành chiếc đàn ca khúc yêu đương 
Yêu nhau! Dạo bước đồng quê thắm 
Quên đi trời đất, kẻo em ghen! 

Người đẹp bên tôi nói thì thầm 
Bàn tay trắng mịn đỡ trán nàng 
Giọng nói trang nghiêm và tư lự 
Mơ mộng nghiêng nghiêng cánh thiên thần 
Lộng lẫy, đắm say giờ tình tự 
Người đẹp bên tôi nói thì thầm 

Tim đập mê ly làm nghẹt thở 
Ngàn hoa hé mở lúc chiều lan 
Cây gửi chốn nao tâm sự nhỉ? 
Đá còn ghi dấu tiếng than van 
Chúng tôi số phận buồn khôn tả 
Ngày nối ngày lặng lẽ rơi tàn! 

Hỡi ôi kỷ niệm! Kho ẩn dật! 
Sầu thảm chân trời ý nghĩ xưa! 
Tia sáng thân thương bao vật khuất! 
Chừng như ngời toả một thời qua! 
Như từ quanh ngôi đền vắng ngắt 
Tâm hồn mơ lại kỷ niệm xưa! 

Khi ngày cay đắng thay ngày đẹp 
Không thể chờ mong hạnh phúc mờ 
Lúc hi vọng như tinh cầu xẹp 
Chén say xin quăng xuống sông hồ! 
Quên lãng là sóng dìm ngập hết! 
Là biển chìm vui thú ước mơ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét