Thứ Năm, 5 tháng 2, 2015

Dương Cúc
Victor Hugo
Thứ Dân dịch


Đồi nẻo chân trời đã ngả nâu 
Như hoa lộng lẫy thắm muôn màu 
Vầng dương sắp lặn nghiêng chào đất 
Dương cúc âm thầm cạnh ruộng sâu 

Loài hoa trắng ấy mấy huy hoàng 
Trên bức tường xiêu, giữa mạch hoang 
Đăm đắm nhìn trời ngàn triệu ánh 
Chói loà bất tận khoảng không lam 
Trên tường rêu phủ, lời hoa gọi: 
- Trời xanh, em cũng toả hào quang!




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét