Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

情詩 

Tình thi 

Vi âm ế dương cảnh, 
Thanh phong phiêu ngã y. 
Du ngư tiềm lục thuỷ, 
Tường điểu bạc thiên phi. 
Miễu miễu khách hành sĩ, 
Dao dịch bất đắc quy. 
Thuỷ xuất nghiêm sương kết, 
Kim lai bạch lộ hy.
 
Du giả thán “Thử ly”, 
Xử giả ca “Thức vi”. 
Khảng khái đối gia tân, 
Thê sảng nội thương bi.
                     Tào Thực

Dịch nghĩa 

Thơ tỏ nỗi lòng
Mây mờ che ánh mặt trời, 
Gió mát phất nhẹ tà áo. 
Áo bơi đùa trong nước trong, 
Chim bây lượn ở cuối trời. 
Người đi nơi xa xôi, 
Phục dịch chưa về được. 
Khi xưa ra đi, sương nặng đọng, 
Bây giờ móc trắng lại đã tan. 
Người đi ngâm bài “Thử ly”, 
Kẻ ở nhà hát bài “Thức vi”. 
Khảng khái tiếp đãi khách, 
Nhưng trong lòng thực đau buồn.

Dịch thơ
Thơ tỏ nỗi lòng
U ám mây che phủ, 
Gió thổi lộng áo bay. 
Cá bơi đùa nước biếc, 
Chim lượn nơi cuối trời. 
Khách xa không về được, 
Thân mòn chưa nghỉ ngơi. 
Khi đi sương nặng kết, 
Giờ móc trắng tan đầy. 
Người đi “Thử ly” thán, 
Kẻ ở “Thức vi” ai. 
Khảng khái tiếp khách quý, 
Trong lòng sầu khổ thay!
                 Điệp Luyến Hoa

Bài thơ này tả nỗi lòng của người làm xa nhà lâu chưa trở về, có lẽ cũng là cảm khái cho bản thân tác giả. "Ngọc đài tân vịnh" ghi đề mục là "Tạp thi" 雜詩, "Văn tuyển" ghi là "Tình thi". 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét