Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

雜詩其二 

Tạp thi kỳ 2 

Chuyển bồng ly bản căn, 
Phiêu diêu tuỳ trường phong. 
Hà ý hồi tiêu cử, 
Xuy ngã nhập vân trung. 
Cao cao thướng vô cực, 
Thiên lộ an khả cùng. 
Loại thử du khách tử, 
Quyên khu viễn tòng nhung. 
Mao cát bất yểm hình, 
Vi hoắc thường bất sung. 
Khứ khứ mạc phục đạo, 
Trầm ưu linh nhân lão.
                   Tào Thực

Dịch nghĩa 

Thơ tạp kỳ 2

Cỏ bồng lay chuyển rời mất gốc rễ, 
Trôi nổi vô định theo gió thổi. 
Nào biết vì đâu gió nổi lên, 
Thổi ta (thân cỏ) lên tới tận mây. 
Lên cao tới vô cùng, 
Trời cao vô tận không hết. 
Giống như thân người du tử, 
Biền biệt đi tòng quân. 
Áo lông không đủ che người, 
Rau vi, đậu không đủ ăn no. 
Thôi đi đi, chớ than thở hoài, 
Lo lắng nhiều khiến người thêm già.

Dịch thơ

Thơ tạp kỳ 2

Cỏ bồng lay mất rễ, 
Trôi nổi tuỳ gió bay. 
Ai xui gió lốc nổi, 
Thổi ta vào trong mây. 
Lên cao tới vô hạn, 
Bao giờ dừng lại đây. 
Giống như người du tử, 
Tòng quân tháng năm dài. 
Áo ấm che không đủ, 
Rau ăn bụng chẳn đầy. 
Đi thôi đừng nhắc mãi, 
Lo nghĩ già lắm thay.
             Điệp Luyến Hoa

Bài thơ này than về việc Tào Thực bị thiên chuyển khắp nơi sau khi Tào Phi tức vị, nội dung khá tương đồng với bài "Hu ta thiên" 吁嗟篇. Ở đây tác giả dùng hình ảnh cỏ bồng bay vô định theo gió cùng với người lính thú để so sánh với bản thân.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét