Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

古朗月行 

Cổ lãng nguyệt hành 

Tiểu thì bất thức nguyệt, 
Hô tác bạch ngọc bàn. 
Hựu nghi Dao Đài kính, 
Phi tại bạch vân đoan. 
Tiên nhân thuỳ lưỡng túc, 
Quế thụ tác đoàn đoàn. 
Bạch thố đảo dược thành, 
Vấn ngôn dữ thuỳ xan. 
Thiềm thừ thực viên ảnh, 
Đại minh dạ dĩ tàn. 
Nghệ tích lạc cửu ô, 
Thiên nhân thanh thả an. 
Âm tinh thử luân hoặc, 
Khứ khứ bất túc quan. 
Ưu lai kỳ như hà, 
Thê sảng tồi tâm can.
                      Lý Bạch
Dịch thơ:
**Bài hành về trăng sáng ngày xưa**
Thuở bé chưa biết trăng, 
Gọi là mâm ngọc trắng. 
Dao Đài ngỡ là gương, 
Bay giữa tầng mây thẳm. 
Người tiên thõng đôi chân, 
Cây quế tròn xoe tán. 
Thỏ trắng giã thuốc xong, 
Biết cùng ai mà nếm! 
Thiềm Thừ gặm trăng tròn, 
Ánh sáng dần tối hẳn. 
Chín mặt trời, Nghệ bắn, 
Người trời hiền, thích yên. 
Trăng vốn thường đa cảm, 
Lặn dần vào trong đêm. 
Lo phiền đến như thế, 
Xót xa nẫu ruột gan.
   ~~~~~~~~~~~~~~~
  Ngô Văn Phú sưu tầm




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét