Thứ Tư, 4 tháng 4, 2018

Không Tên...
Chưa đặt tên cho một cuộc tình 
Chẳng kể ra nên nó thành bí mật 
Cứ lặng lẽ và em mang đi mất 
Nên bí mật nhớ nhớ mấy cho vừa
Chưa đặt tên cho một bài thơ
Để nó mãi là không đề vô thức
Nhập nhòe nét nghiêng ngoằn ngoèo dấu mực
Dấu chấm chợt dừng...theo năm tháng xa xôi
Chưa đặt tên câu hát ấy đầu môi
Để ngân nga mãi thanh âm nhung nhớ
Tiếng tơ vương níu cung đàn...tình lỡ...
Vướng sợi tình thi - họa - cầm - ca...
Chưa đặt tên cho bức họa người xa
Để nét bút cứ ngập ngừng bối rối
Sông ân tình trôi dài như mây khói
Biết ở nơi nao là bến là bờ
Chuyện tình mình là nhạc hay là thơ
Là bình minh hay hoàng hôn vội vã
Là mong manh như hạt sương trên lá
Một sợi tơ níu giữ cả nghìn trùng. 
___ Anê Tuyết __
----------------------------------------------
Không Tên...
Chưa đặt tên cho một cuộc tình?
Nói đi em để lòng thôi bối rối
Chuyện tình ta đâu có gì tội lỗi
Bởi con tim, lên tiếng sét vô hình.

Chưa đặt tên cho một bài thơ?
Vì tình ta không đẹp như là mơ
Em chấm bút, giữa bến bờ vô tận
Anh nghe lòng trống vắng một trời đau.

Chưa đặt tên cho câu hát u sầu?
Cung đàn lỡ nhịp tình ca tan vỡ
Ngân điệp khúc lịm hồn theo nhung nhớ
Một tiếng đàn chợt đứt giữa my cay.

Đêm sầu lên không đáy lệ rơi đầy
Anh viết vội trang thư xanh màu mực tím
Mực tím buồn rụng giữa trái tim hoang
Cho giá băng, anh chết giữa lạnh lùng.

Chuyện tình mình, em hứa sẽ thủy chung?
Nhưng tình xa, ôi! Trái đắng nghìn trùng 
Trông lá rụng, sương rơi hoàng hôn tím
Anh trở về trong màu nhớ ướt bàn tay
___ Thiên Hùng__


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét