Trời Tà
Victor Hugo
Hoài Anh dịch
Trời tà, chiều phủ bóng mây
Rồi đây giông tố, lại ngày lại đêm
Ban mai sương nắng buông rèm
Ngày đêm nhịp bước qua thềm thời gian
Chuỗi ngày nối tiếp miên man
Lướt trên biển cả non ngàn trải khơi
Qua sông bạc, qua rừng tươi
Vọng hồn những kẻ lìa đời héo hon
Và trên mặt nước trán non
Gợn nhăn nhưng mãi vẫn còn trẻ trung
Rừng xanh ngắt, sông chập trùng
Dâng cao lớp sóng ra cùng biển khơi
Từng ngày đầu trĩu xuống vai
Ta đi chân lạnh duói trời hân hoan
Rời chân khi tiệc chưa tàn
Ta đâu thiếu cảnh trần hoàn sáng trưng.
═ღೋƸ̵̡ --- 寒仌泪 點江情 水--煙 秋落月使人愁 ---Ʒღೋ═ HÀN BĂNG LỆ ĐIỂM GIANG TÌNH THỦY---YÊN THU LẠC NGUYỆT SỬ NHÂN SẦU-- Dù một phút vô tình hay bất chợt, đã đi qua là đọng lại trong đời! Hạnh phúc... không lời... xin mở cửa... con tim... êm ái... phiêu du... về ký ức... lặng lẽ... bình yên... rót vào hồn... hàm tiếu... tinh khôi... với từng dòng Blog như những giọt Mani ươm nắng hồng... vạn mông quy hương... bùng vỡ... tiếng chim vang vọng... trên đỉnh hạo nhiên... dâng lời hiến tặng... hoa tâm... .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét