Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

度關山 

Độ quan san 

Thiên địa gian, 
Nhân vi quý. 
Lập quân mục dân, 
Vị chi quỹ tắc. 
Xa triệt mã tích, 
Kinh vĩ tứ cực. 
Truất trắc u minh, 
Lê thứ phồn tức. 
Ư thước hiền thánh, 
Tổng thống bang vực. 
Phong kiến ngũ tước, 
Tỉnh điền, hình ngục. 
Hữu phần đan thư, 
Vô phổ xá thục. 
Cao Đào phủ hầu, 
Hà hữu thất chức. 
Ta tai hậu thế, 
Cải chế dịch luật. 
Lao dân vị quân, 
Dịch phú kỳ lực. 
Thuấn tất thực khí, 
Bạn giả thập quốc. 
Bất cập Đường Nghiêu, 
Thái chuyên bất chước. 
Thế thán Bá Di, 
Dục dĩ lệ tục. 
Xỉ ác chi đại, 
Kiệm vi cộng đức. 
Hứa Do thôi nhượng, 
Khởi hữu tụng khúc? 
Kiêm ái, thượng đồng, 
Sơ giả vi thích.
          Tào Tháo

Dịch thơ

Vượt quan san

Trong trời đất, 
Người quý nhất. 
Lập vua chăn dân, 
Đặt ra phép tắc. 
Dấu ngựa xe qua, 
Dọc ngang bốn cực. 
Thưởng phạt phân minh, 
Ấm no sung túc. 
Thánh hiền đời xưa, 
Trị khắp châu vực. 
Năm tước lập ra, 
Tỉnh điền, hình ngục. 
Sổ tội đốt đi, 
Miễn tha không được. 
Phủ hầu Cao Đào, 
Có đâu mất chức! 
Than ôi đời sau, 
Thay phép đổi luật. 
Dân nhọc vì vua, 
Thuế má lao lực. 
Thuấn sơn đồ ăn, 
Khó phục mươi nước. 
Không như Đường Nghiêu, 
Chẳng cần đẽo cột. 
Đời than Bá Di, 
Mong thành thói tốt. 
Xa xỉ ác thay, 
Tiết kiệm là đức. 
Hứa Do nhịn nhường, 
Có ai ca tụng? 
Kiêm ái, thượng đồng, 
Sơ thành thân thuộc.
              Điệp Luyến Hoa



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét