Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

  


薤露行 


Giới lộ hành 

Thiên địa vô cùng cực, 
Âm dương chuyển tương nhân. 
Nhân cư nhất thế gian, 
Hốt nhược phong xuy trần.
 
Nguyện đắc triển công cần, 
Thâu lực ư minh quân. 
Hoài thử vương tá tài, 
Khảng khái độc bất quần. 
Lân giới tôn thần long, 
Tẩu thú tông kỳ lân. 
Trùng thú do tri đức, 
Hà huống ư sĩ nhân. 
Khổng thị san Thi, Thư, 
Vương nghiệp xán dĩ phân. 
Sính ngã kính thốn hàn
Lưu tảo thuỳ hoa phân.
                 Tào Thực

Dịch nghĩa 

Bài ca sương trên lá hẹ

Trời đất vô cùng cực, 
Mặt trăng, mặt trời xoay chuyển theo nhau. 
Người sống trong một cuộc đời, 
Gấp gáp như gió cuốn bụi bay. 
Nguyện được lập công kiến nghiệp, 
Tận lực vì vua sáng. 
Ôm trong mình tài năng phò tá vua, 
Mạnh mẽ một mình không ai sánh. 
Loài dưới nước tôn rồng là tổ, 
Loài thú chạy thì tôn lân. 
Các loài vật còn biết thế nào là đức, 
Huống chi những người có học. 
Khổng Tử san định Thi kinh và Thượng thư, 
Làm cho vương nghiệp phân định rõ ràng. 
Ta muốn vung tấc bút lên, 
Viết thành văn chương lưu lại hương thơm mãi mãi.

Dịch thơ

Bài ca sương trên lá hẹ

Trời đất vô cùng cực, 
Âm dương mãi đổi thay. 
Người sống trong trời đất, 
Gấp như bụi gió bay. 
Nguyện lập công kiến nghiệp, 
Tận lực trổ hết tài. 
Dốc sức mình giúp chúa, 
So bì há có ai. 
Loài cá, rồng là nhất, 
Loài thú lại thờ lân. 
Thú vật còn có đức, 
Huống gì kẻ học hành. 
Họ Khổng san Thi, Thư, 
Vương nghiệp phân rõ ràng. 
Ta nguyện vung tấc bút, 
Lưu thơm mãi ngàn năm.
                 Điệp Luyến Hoa


Bài này ý nói đời người ngắn ngủi, muốn trổ hết tài cán kiến nghiệp lập công, noi theo Khổng Tử viết sách lưu danh lại cho đời sau. Về đề mục, xem bài "Giới lộ hành" của Tào Tháo. 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét