TRONG SÁCH LIỆT TỬ CÓ CÂU CHUYỆN:
Tử Hạ hỏi Khổng Tử: "Nhan Hồi là người thế nào?"
Khổng Tử nói: "Cái nhân của Hồi hơn ta"
Tử Hạ lại hỏi:
-Tử Cống là người thế nào?
-Cái mau mắn của Tứ hơn ta.
-Tử Lộ là người thế nào?
-Cái dũng của Do hơn ta.
-Tử Trang là người thế nào?
-Cái vẻ trang nghiêm của sư hơn ta.
Tử Hạ lấy làm lạ, đứng dậy, thưa:"Vậy thì tại sao bốn người ấy theo Thầy mà học?"
Khổng Tử nói:"Ở đây ta bảo cho: Hồi chỉ "biết" nhân mà "không biết" lúc
bất nhân; - Tứ chỉ "biết" mau mà "không biết" lúc chậm chạp; - Do chỉ
"biết" hùng dũng mà "không biết" lúc nên nhút nhát; - Sư chỉ "biết"
trang nghiêm mà "không biết" lúc ung dung để hòa đồng với mọi người. Nay
gồm tất cả những cái hay của bốn người ấy có mà đối với cái ta có, ta
không đổi. Bởi vậy họ thờ ta làm thầy mà không có hai lòng.
═ღೋƸ̵̡ --- 寒仌泪 點江情 水--煙 秋落月使人愁 ---Ʒღೋ═ HÀN BĂNG LỆ ĐIỂM GIANG TÌNH THỦY---YÊN THU LẠC NGUYỆT SỬ NHÂN SẦU-- Dù một phút vô tình hay bất chợt, đã đi qua là đọng lại trong đời! Hạnh phúc... không lời... xin mở cửa... con tim... êm ái... phiêu du... về ký ức... lặng lẽ... bình yên... rót vào hồn... hàm tiếu... tinh khôi... với từng dòng Blog như những giọt Mani ươm nắng hồng... vạn mông quy hương... bùng vỡ... tiếng chim vang vọng... trên đỉnh hạo nhiên... dâng lời hiến tặng... hoa tâm... .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét