Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

___ CON ĐƯỜNG TRẮNG ___

Phong kín nhụy lời ca vương ý nhạc
Khóe mắt sầu lay đọng cõi huyền âm
Ta nhớ em qua biệt khúc dương cầm
Từng tiếng ngọt ru đời theo cát bụi .

Ta phiêu lãng hồng trần chân bước vội
Say hồn trai trong tiếng nói rừng thiên
Ta đê mê ánh khói phủ hoa đèn
Chân đạp sóng quê hương chiều biên giới.

Phương trời tím ngại ngùng lên tiếng nói:
Ngọn đèn khuya man mác nỗi em buồn
Con đường tình cánh chim nhỏ vùi chôn
Môi ướt lạnh hoàng hôn bao mùa nhớ.

Năm tháng mãi đi về con đường trắng
Mộng thuyền quyên như nước mãi xa nguồn
Mây lạc loài một kiếp sống phù vân
Hồn tan chảy trong dư âm vạn cổ .

══ღೋƸ̵̡ Thiên Hùng- Hoàng Long Triều Hải Ʒღೋ══



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét