Hoa rơi cánh nhỏ lao đao
Xuống miền đất lạnh lệ trào ngàn năm
Thương hoa anh khóc âm thầm
Nhặt từng cánh mỏng vào lòng tiếc thương.
Vô tình cơn gió thoảng hương
Chơi vơi giá lạnh thiên đường mình anh
Triều dâng theo sóng bao quanh
Hồn men say ướt lệ lòng máu tuôn...!
-- Thiên Hùng --

Kim Loan Nguyễn: Thiên đường đó giữ dùm em anh nhé!
Giây phút nào nếu chợt nghỉ đến nhau
Dù thời gian chôn lấp mảnh tình sầu
Em vẫn giữ tình anh trong tiềm thức
-------
Thiên đường đó....xin anh đừng đánh mất....!
Thiên Hùng :Cảm ơn em vì những lời rất thật
Dù rằng Face chỉ là ảo mộng thôi
Anh rất vui khi được em họa lời
Thiên đường ấy anh ghi vào huyết sử !!
--------------------------------------------------
Lâm Ngọc Minh :Tình yêu tựa cánh chuồn chuồn
Khi vui hạnh phúc khi buồn khổ đau
Ngước nhìn đếm thử vì sao
Có ai đếm được .... đời bao nỗi sầu ???
Thiên Hùng :Thế gian giấc mộng ngàn thu
Mộng trong giấc mộng ngục tù nào hay
Ngước nhìn xem áng mây bay
Tình trong bọt nước sầu này gởi ai???
Lâm Ngọc Minh :Biết rằng lối mộng rẽ hai
Từng đêm ta vẫn đắng cay đợi chờ
Đêm về tủi phận bơ vơ
Nhìn sao ẩn khuất thẩn thờ nhớ ai ????
Thiên Hùng :Ai đi ai nhớ bóng ai
Ai về ai nhớ mộng dài ai hay
Tình ta tựa áng mây bay
Mộng sầu lệ điểm bao ngày nguôi ngoai ???
Lâm Ngọc Minh: Nhớ ai đêm vắng mộng hoài
Nhớ ai thổn thức canh dài lệ rơi
Nhớ ai dạ buốt tả tơi
Nhớ ai .....ai nhớ.... Cả đời.... nhớ ai...???? Hihihihihihi
Thiên Hùng: Buồn trông theo ánh sao mai
Tương tư giá buốt lòng trai cơ cầu
Tình này biết gởi về đâu
Tình trong men ảo lệ sầu ngàn năm !?
Lâm Ngọc Minh: Đêm về gió thoảng lạnh căm
Nhớ ai dõi mắt xa xăm... đợi người
Chờ ai trao nhánh hồng tươi
Nơi đây mới nở nụ cười vẹn xinh .
Thiên Hùng: Trăng soi đơn bóng Nguyệt đình ?!
Trăng soi nỗi nhớ tình mình lạnh câm
Sương vây nỗi nhớ âm thầm
Sương vây ải lạnh xa xăm mắt buồn ?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét