Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015


Vết rạn


Áo lụa mỏng đẹp bờ vai thiếu phụ 
Tóc nàng xanh chỉ nói một tình riêng 
Tôi nhạc sỹ, nhưng âm thầm ngược gió 
Nàng yêu chồng cho giấc ngủ bình yên 
Nắng lụa đỏ phủ tường rêu xám bạc 
Lá cây xanh nghiêng xuống mắt mơ màng 
Người có biết mặt trời kia sẽ tắt? 
Tôi yêu người từ vết rạn thời gian
                                       Tuệ Sỹ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét