Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

HỒN TRÔI
Chế Lan Viên

Cô em ơi! đằng xa cây toả bóng 
Sao cô không ngồi đợi giấc mơ nồng? 
Đến chi đây, cho thân cô rung động 
Lớp hồn tôi êm rải khắp trời trong? 

Đừng hát nữa! Tiếng cô trong trẻo quá 
Khiến hồn tôi tê liệt khó bay cao 
Này, im đi, nhìn xem, trong kẽ lá 
Một mặt trời giả dạng một vì sao 

Ngoài xa xa, không, ngoài xa xa nữa 
Thấy không cô, ánh nắng kéo hồn tôi? 
Đến những chốn êm đềm như hơi thở 
Nồng tươi như suối máu lúc ban mai 

Cô bảo: Hồn có hay không trở lại 
Một khi trôi vào giữa giấc mơ cuồng? 
- Có, cô ơi, hồn tôi rồi trở lại 
Với lòng điên, ý chết, với tình thương.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét