Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

CÓ PHẢI ĐÊM LÀ SỰ LÊN NGÔI CỦA NỖI BUỒN...!

Sương khuya...
Rót lạnh vào tim...
Nhớ thương...
Vang vọng bốn bề....
Giá băng...
Đêm dài...
Buông xuống sông Ngân...
Chờ em...
Trăng chết mấy lần...
Viễn du...
Giờ này...
Em ở nơi đâu...?
Có hay anh nhớ...
Lệ sầu....nối canh...
Tím mờ...
Gió cắt lòng anh...
Lá rơi sợi nhớ...
Ngõ hồn hương say...
Chờ em....
Hoa lạc...cánh đêm...
Chờ em... 
Mưa rớt...
Lệ tình...mỗi đêm...
Chờ em....
Gối chiếc...từng đêm...
Chờ em...
Buốt giá...
Bên thềm....
Trăng rơi...!
~~~~~~~~~~~~
Thiên Hùng
(Hoàng Long Triều Hải)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét